Điều ước của vua Mi-đát Có lần thần Đi-ô-ni-dốt hiện ra, cho vua Mi-đát được ước một điều. Mi-đát vốn tham lam nên nói ngay: - Xin Thần cho mọi vật tôi chạm đến đều hóa thành vàng! Thần Đi-ô-ni-dốt mỉm cười ưng thuận. Vua Mi-đát thử bẻ một cành sồi, cành đó liền biến thành vàng. Vua ngắt một quả táo, quả táo cũng thành vàng nốt. Tưởng không có ai trên đời sung sướng hơn thế nữa! Bọn đầy tớ dọn thức ăn cho Mi-đát. Nhà vua sung sướng ngồi vào bàn. Và lúc đó ông mới biết mình đã xin một điều ước khủng khiếp. Các thức ăn, thức uống khi vua chạm tay vào đều biến thành vàng. Mi-đát bụng đói cồn cào, chịu không nổi, liền chắp tay cầu khẩn: - Xin Thần tha tội cho tôi! Xin Người lấy lại điều ước để cho tôi được sống! Thần Đi-ô-ni-dốt liền hiện ra và phán: - Nhà ngươi hãy đến sông Pác-tôn, nhúng mình vào dòng nước, phép màu sẽ biến mất và nhà ngươi sẽ rửa sạch được lòng tham. Mi-đát làm theo lời dạy của thần, quả nhiên thoát khỏi thứ quà tặng mà trước đây ông hằng mong ước. Lúc ấy, nhà vua mới hiểu rằng hạnh phúc không thể xây dựng bằng ước muốn tham lam. Theo Thần thoại Hy Lạp, Nhữ Thành dịch
Tại sao vua Mi-đát phải cầu khẩn Thần lấy lại điều ước mà ông đã xin?
Vua Mi-đát phải cầu khẩn Thần lấy lại điều ước của mình vì ông nhận ra rằng điều ước mà ông đã xin là một điều ước khủng khiếp. Mọi thứ mà ông chạm vào đều hóa thành vàng, bao gồm cả thức ăn và thức uống. Điều này khiến ông không thể ăn hoặc uống gì, và ông nhận ra rằng mình sẽ không thể sống nếu tiếp tục như vậy. Điều này làm cho ông nhận ra rằng lòng tham lam của mình đã dẫn đến hậu quả nghiêm trọng và không ngờ tới. Câu chuyện này nhấn mạnh rằng hạnh phúc thật sự không thể đạt được bằng sự tham lam và rằng những ước muốn quá đỗi đều có thể dẫn đến những hậu quả không mong muốn. Điều này cũng là một bài học về việc biết quý trọng những gì mình đang có và không mải mê theo đuổi những thứ xa hoa, phù phiếm.